Thứ Tư, 3 tháng 6, 2015

BÊN SUỐI THƠ HỒNG

GIẤC MƠ HOA 1
Về đây hồi tuởng giấc mơ hoa
Nắng lụa đường xưa quyện gót ngà
Mắt biếc hoài mơ mầu hạ trước
Môi hồng nhung nhớ vị xuân xưa
Trăng treo đầu núi dư âm thoảng
Sao rụng ngang trời dấu lệ sa
Mây xám giăng giăng nhòa lối cũ
Ðêm ngân dạ khúc khắp thiên hà

GIẤC MƠ HOA 2

Đêm ngân dạ khúc khắp thiên hà.
Dìu dặt tơ lòng cung bậc xa
Nguyệt rạng hồn hoa xưa lộng lẫy
Nhật soi phận liễu cũ kiêu sa
Cô phòng kẻ ở đầy lưu luyến
Lữ thứ người đi có thiết tha
Cánh én chưa về xuân mãi đợi
Sông thương còn nặng nợ phù sa

GIẤC MƠ HOA 3

Sông thương còn nặng nợ phù sa
Con nước vơi đầy năm tháng qua.
Bao chuyến đò chiều xuôi bến vắng
Diều xanh từng cánh khuất bờ xa
Giữa rừng mơ đỏ ngùi thân liễu
Bên suối thơ hồng tủi phận hoa.
Phím mộng tơ trùng muôn điệu vỡ
Nghe hồn xuân muộn mãi thăng hoa

GIẤC MƠ HOA 4

Nghe hồn xuân muộn mãi thăng hoa
Đêm trắng cô liêu bóng nguyệt hòa
Rụng cánh xuân thì bên suối mộng
Tàn mầm xuân sắc dưới đồi hoa
Thiên thu sỏi đá say tình ngọc
Hoa cỏ trăm năm lịm giấc ngà
Hương phấn phai tàn năm tháng tận
Sầu miên vời vợi khúc huyền ca

GIẤC MƠ HOA 5

Sầu miên vời vợi khúc huyền ca
Phiến lá tình yêu lạc biển hoa
Tiềm thức khơi dòng mơ nghiệt ngã
Tâm tư chìm nẻo mộng phôi pha
Hoa sầu rụng trắng thềm thương hận
Cánh biếc rơi vàng lối vị tha
Một đoá hồng phai trên đỉnh nhớ
Tình như sương khói lạnh cung ngà

GIÁC MƠ HOA 6

Tình như sương khói lạnh cung ngà
Cổ tích một thời xuân đã qua
Tà áo lụa phai vàng cố quận
Nụ tầm xuân biếc buốt giang hà
Non thề dào dạt ngàn âm cũ
Suối mộng êm đềm muôn điệu xưa
Hoài niệm ngày xanh đêm nguyệt khuyết
Xuân hồng đã lỡ một mùa xa

GIẤC MƠ HOA 7

Xuân hồng đã lỡ một mùa xa
Còn nhớ hay quên mộng dưới hoa
Bến cũ ngậm ngùi bài biệt khúc
Đò chiều dang dở bản tình ca
Dư âm hạ trắng buồn duyên phận
Hoài cảm phượng hồng xót kiếp hoa
Lệ đá xanh phai mầu kỷ niệm
Vết lăn trầm xóa bóng chiều xưa

***

GIẤC MƠ HOA 8

Lữ khách tình quân có trở về?
Đêm trường gối mộng chốn sơn khê
Thời gian chầm chậm phai lời hứa
Thấm thoát thoi đưa lạnh ước thề
Viễn xứ còn vương mầu phượng cũ
Quan hà có luyến ánh trăng quê
Khuê phòng gối chiếc ngày xuân cạn
Một khối tình chung một kiếp mê

***

ĐOÁ TÌNH HỒNG

Chiều rơi mờ lối cô thôn.
Niềm riêng chở khói hoàng hôn tím sầu.
Ngọc chìm dưới đáy mắt sâu.
Đá vàng xưa hẹn bên cầu đã phai.
Đêm trường dốc cạn men cay.
Mộng du theo chốn thiên thai... đời trần.
Thoáng nghe nhịp sống địa đàng.
Xa xăm vọng tiếng muôn trùng đơn côi.
Trăng già lẻ bóng bên trời
Cỏ hoa héo hắt trên đồi tình thơ
Hồn hoang hoá đá ngây ngô
Ngậm ngùi trở giấc đợi chờ riêng mang
Chờ nhau tàn mộng hoa vàng
Xuân hồng đã khép lệ tràn tiễn đưa
Đợi nhau biết mấy cho vừa
Cỏ hoang giăng kín đường xưa lối về
Thôi đành quay lại bến mê
Tát sông thương hận đổ về miền xuôi
Thấm từng giọt đắng bờ môi
Bàng hoàng nhấp chén ly bôi cạn lòng
Ai về nhặt đóa tình hồng
Ướp hương phong nhụy thả giòng sông trăng
Rồi xem ngày tháng lang thang
Bên đồi hoa mộng ngỡ ngàng tháng năm

***

ĐÓA THẠCH THẢO

Nắng quái chiều nay buông chầm chậm
Cánh nhạn phương xa lác đác về
Mây ngàn rời núi xanh thăm thẳm
In bóng sông thương nhắc hẹn thề

***

Năm xưa đôi bóng soi sông vắng
Tim hồng nhuộm đỏ ráng chiều mê
Ánh mắt say sưa thay lời nói
Vạn đóa hồng rơi thắm lối về

***

Lần đầu mới biết tim hòa một
Đôi tìm cùng nhịp bản tình ca
Quay cuồng theo khúc mê say lạ
Để chút hồn thơ vương cuộc đời

***

Rồi đến một ngày tình biệt ly
Người đi xây mộng chốn kinh kỳ
Ta về nhen lại làn hơi ấm
Thắp lửa tình soi dấu chân đi

***

Tháng năm dạo khúc tương tư đợi
Tưởng nhớ tình say đắm một thời
Thắt chặt tim hồng nơi bến cũ
Đêm sầu lặng lẽ tiếng xuân rơi

***

Cánh chim tung cánh phương trời lạ
Có nhớ thuyền yêu đậu bến chờ
Bập bềnh theo tiếng lòng dậy sóng
Buông chèo neo mãi bến sông mơ

***

Xuân thắm còn đâu đau hồn phố
Cô phòng ôm nỗi nhớ thành đô
Hạ trắng lang thang mây viễn xứ
Hiên nhà héo hắt trái tim khô

***

Thu đến rơi vàng mầu kỷ niệm
Góp lá thu rơi đếm nỗi niềm
Đông xám giăng mưa nhoà ký ức
Bên song cửa lạnh thấm lòng đêm

***

Bốn mùa đổ xuống đời hoang lạnh
Má đào năm tháng sớm phôi pha
Tình hồng say giấc trăm năm đợi
Hồn xuân lạnh lẽo lướt thềm hoa

***

Đóa thạch thảo năm xưa còn đó
Đã nhạt mầu phai với ngày xanh
Hồn hoa còn đọng trang thư cũ
Nương cánh mây trôi tận cuối trời

***

MẦU HOA TÍM XƯA

Ta về tìm lai mầu hoa
Mầu hoa tím cả năm xa tháng dài
Buồn vương trên ngọn cỏ may
Bay theo cơn gió lấp ngày hoang vu
Người đi khuất nẻo sương mù
Tình rơi từng cánh lá thu lỡ làng
Thuyền tình từ độ sang ngang
Sông thương vẫn chảy rộn ràng bến mê
Ngày xanh vang mãi tiếng ve
Thắm màu phượng biếc ngập hè phố xưa
Áo bay trắng nắng ban trưa
Xôn xao tiếng hạ dại khờ cỏ hoa
Chiều mưa bến vắng phôi pha
Về đây cạn chén quan hà tìm quên

***

TÌNH ĐỢI

Em vẫn đợi tình anh
Ôm đóa tình rực nắng
Toả sáng suốt năm canh
Hương tình vương đêm trắng

***

Em vẫn đợi chờ anh
Bao mùa thu thay lá
Mộng tình quá mong manh
Hoá thân thành tượng đá

***

Em cố chờ đợi anh
Lửa tình soi đêm vắng
Mòn mỏi ước mơ xanh
Tình sầu dâng cay đắng

***

Còn đâu một niềm tin
Chập chờn giấc mơ hoang
Lối tình xưa phong kín
Tình thơ có sang trang?

***

Bao ngày tháng chờ mong
Bài thơ tình cạn ý
Ôm mối tình tuyệt vọng
Lệ sầu dâng ướt mi

***

Dù cho đá rửa vàng phai
Sông Thương có cạn tình ai đã tàn
Dù cho tình có trái ngang
Dấu yêu ngày ấy chưa tàn trong tâm

***

VỌNG NGÀY XANH


Ta gom mãi mảnh thơ tình năm tháng
Dệt mộng vàng bằng tiếng hát hư không
Ôm hoài niệm ru hồn bao đêm trắng
Vọng ngày xanh quay quắt mỏi mòn trông
Đời cứ thế lăn dài theo giấc mộng
Tiếng thời gian gõ nhịp tiếng lòng xưa
Rót tin yêu nơi bến bờ xa vắng
Hoang mạc nào dung chứa hết tâm tư

***

TÌNH SAY

Cho ta gửi một tình yêu bất diệt
Vẫn lang thang nơi mùa cũ nhạt nhòa
Cho ta gửi mối tình hồng tha thiết
Còn hằn sâu ký ức tháng ngày qua
Cho ta gửi trọn tâm tình nhung nhớ
Lên thiên đường tình ái ngập muôn hoa
Cho ta gửi khúc tình ca muôn thuở
Của riêng ta về tận chốn bình yên
Cho ta gởi mảnh trăng tàn năm ấy
Và linh hồn trong trắng thuở ban mai
Cho ta gởi phiến môi mềm ngây dại
Đã héo khô theo ngày tháng ru hời
Cho ta gởi cả mùa xuân chờ đợi
Cùng hình hài lưu dấu nét tàn phai
Cho ta gởi cả tấm lòng son sắt
Vào tận cùng sâu thẳm trái tim say

***

XUÂN ĐỢI


Ngàn thông xanh ngát én chao ngang
Lộc biếc chồi non rực nắng vàng
Vạn cánh đào xưa tâm lãng đãng
Muôn cành mai cũ dạ mang mang
Tâm tư vời vợi loang trời tím
Ký ức miên man đắm mộng vàng
Viễn xứ chim Bằng quên lối cũ
Bến xuân còn đó chuyến đò ngang

***

XUÂN GIÁ


Ngàn thông bát ngát tuyết bay bay
Ngả ngả ngiêng ngiêng cánh hạc say
Gió núi thổi xanh thề hẹn trước
Hoa trời rụng trắng mộng mơ này
Trà kia nào đượm hương thanh thoát
Rượu đó có nồng vị ngất ngây
Châu ngọc buồn rơi ngày tuyết lạnh
Mây ngàn bay mãi tận ngàn mây

***

XUÂN THỀ

Ngàn thông thấp thoáng ánh trăng lan
Tịch mịch cô liêu tiếng vạc tàn
Tháng tận thề nguyền trôi biển Bắc
Năm cùng ước nguyện trải sông Ngân
Hồn cầm réo rắt buồn hoang mạc
Tình khúc thiết tha buốt đại ngàn
Thả cánh thơ say lay bóng nguyệt
Trăng xưa trầm tưởng áng mây tan

***

XUÂN VẮNG

Ngàn thông lặng gió lắng hồn quê
Man mác ngày xanh rộn lối về
Áo trắng xa xăm ngùi cánh phượng
Bóng hồng thấp thoáng nhớ đường me
Bên thềm xuân vắng say bờ mộng
Dọc lối hoa vàng đắm bến mê
Cả một mùa xưa sao trắng quá
Vàng dòng tâm tưởng đã bao hè

***

XUÂN TÀN

Ngàn thông vi vút tiếng thời gian
Hoang phế ngày xanh bóng Nguyệt tàn
Bến cũ thoáng hồn xuân giục giã
Bờ xưa nồng giấc hạ miên man
Thu sầu mấy độ vàng tâm tưởng
Đông giá bao mùa buốt mộng chân
Tà áo trinh nguyên ngùi dĩ vãng
Đường trăng heo hút cánh mây ngàn

***

NGUYỆT KHUYẾT

Thương nhau từ độ trăng tròn
Xa nhau nguyệt khuyết nửa hồn thanh xuân
Nửa vầng dõi bóng tùng quân
Nửa vầng nguyệt lạnh ngoài sân nồng nàn
Nguyệt tràn nỗi nhớ miên man
Canh trường in bóng nguyệt vàng lối xưa
Nguyệt trôi theo tháng năm thừa
Để vầng trăng vỡ bên bờ hoang liêu

***

MẦU NĂM THÁNG

Mãi nhớ ngày xanh vạn sắc hương
Dư âm bao độ rót đêm trường
Mùa ve gọi phượng hồn tha thiết
Thuở bướm vờn hoa mộng vấn vương
Xuân tới, xuân mơ ,xuân tiếc nuối
Hạ sang, hạ nhớ,hạ sầu thương
Tìm đâu mầu áo,mầu năm tháng
Mãi nhớ ngày xanh vạn sắc hương

***

KHÚC THỤY MIÊN

Ngày xanh gối mộng bên đời
Đường trăng thuở ấy ru hời niềm riêng
Vỗ về giấc ngủ bình yên
Đắm chìm theo khúc thụy miên ru hồn
Bao năm ta muốn vùi chôn
Tìm quên lại nhớ cô thôn bẽ bàng
Ai đem trải cả sông trăng
Vàng miền ký ức xuân hồng tàn phai
Tìm quên theo áng mây trôi
Gõ đàn cất tiếng trách lời cố nhân
Tìm quên nơi bóng nguyệt tàn
Đêm trường dệt mộng thoảng làn hương xưa
Tìm quên từ lúc tiễn đưa
Trái sầu rơi rụng đỏ bờ thương yêu
Tơ lòng dệt mảnh lụa điều
Gói thời hoa bướm thả vào thiên thu
Ngày sau về cõi hư vô
Tình yêu để lại điểm tô đời trần
Tình bay nhẹ cánh thiên thần
Kiếp sau mở lối ân cần đợi nhau

***

HOÀI NIỆM


Sông vắng bèo trôi dạt bến nao
Buồn vương cánh nhạn hút phương nào
Lặng theo tiếng sáo ru hoài niệm
Dõi cánh diều mơ buốt mộng đào
Bóng nước mơ màng soi dáng liễu
Hồn hoa héo hắt úa thân đào
Mùa xuân vội vã quên ngày tháng
Trăng sáng non thề trăng khát khao

***

ĐƯỜNG MÂY

Đường mây heo hút cánh mây bay
Trắng cả mùa xưa trắng mộng đầy
Dõi ánh chiêu dương soi đỉnh nhớ
Ôm vầng nguyệt khuyết ngủ non say
Nụ hồng ngày ấy phai màu nắng
Hoa nắng năm nào nhuộm sắc mây
Ngoài bến sông thương sương khói phủ
Đường mây sao nặng dấu chân ngày

***

DÒNG TÀN PHAI

Lối tình xưa
Một thời hoa mộng
Tiếng thời gian
Thả dòng tàn phai
Ta về
Lướt nhẹ gót hài
Tình yêu ngày ấy
chất đầy tháng năm

***


KHỐI TÌNH CHUNG

Viễn xứ phương xa có biết cùng
Gác xuân gối mộng khối tình chung
Đóa hồng xưa nở trên môi tím
Hoa nắng nay tàn trong mắt nhung
Nhặt cánh tương tư gieo biển nhớ
Gom từng phiến mộng lấp muôn trùng
Trăng huyền rớt lạnh thềm hoa cũ
Soi bóng ngày xanh kiếp lạnh lùng

***

TIẾNG XUÂN TÀN

Ta về tìm lại mầu hoa cũ
Thấy cả mùa xuân trước hẹn hò
Xào xạc quanh đây hồn xuân vỡ
Lặng tiếng đời trôi trên lá khô
Ta về đếm lại mùa trăng lỡ
Xếp mảnh hồn xanh biếc nghìn sầu
Ngậm ngùi nâng cánh Quỳnh hoa nở
Nghe tiếng xuân tàn bao sắc hương

***

TÌNH LỠ

Đã bốn mươi năm đợi mỏi mòn.
Đâu lời thệ ước vọng đầu non.
Tâm tư khắc khoải lời vàng đá.
Lòng dạ héo hon tiếng sắt son.
Xuân lỡ ngậm ngùi duyên phận bạc.
Xuân tàn hờn tủi mối tình câm.
Người đi để lại trời thương nhớ.
Vạn cánh sầu thương gửi cuối ngàn

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét